Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2017
Hình ảnh
Đằng sau sự vinh quang. Trẻ em Việt Nam là những người chịu nhiều đau khổ nhất trong cuộc chiến tranh 30 năm. Bên cạnh ba triệu người chết, sáu triệu người Việt tỵ nạn ngay trên quê huơng, đã có khoảng một triệu trẻ em mồ côi cha mẹ, không nơi nuơng tựa, lạc lõng giữa hai trận tuyến. Nhưng tình yêu của con nguời đã biến từ một vài số phận đen tối , từ các em bé tưởng như hết cơ hội, thành những con người đầy hào quang. Cách đây không lâu, người Việt trong và ngoài nuớc, từ mọi khuynh hướng chính trị đã ca ngợi hết lời một chính khách Đức gốc Việt với cái tên Philipp Roesler. Vị chính khách thông minh, đẹp trai này đã có vai trò không nhỏ trong chính truờng Đức từ 2008 đến 2013. Hiện nay, với tư cách là Giám đốc điều hành Diễn đàn Kinh tế Thế giới WEF (Davos -Thụy Sỹ), Philipp Roesler vẫn có tiếng nói trong nền kinh tế vĩ mô thế giới. Tuy nhiên, ít ai biết đến những người đã lặng lẽ đùm bọc và nuôi nấng Philipp thành người như hôm nay. Vào một đêm đầu năm 1973, ai đó đã đem...
Ký ức tháng tư - Huế 1975 Sau 30.4.1975, tôi được đài Tiếng nói Việt Nam (hồi đó Truyền hình VN còn nằm trong đài TNVN) cử vào tiếp quản đài Truyền hình Huế. Tuy chỉ ở Huế 12 tháng, nhưng thành phố này đã cho tôi, chàng trai 24 tuổi, nhiều nhận thức mới. Ngày đó tôi chỉ là một công nhân quèn, quèn nhất trong một cơ quan mà đa số là các kỹ sư tốt nghiệp ở những trường đại học nổi tiếng nhất của phe XHCN. Nhờ có lý lịch miền Nam tập kết và cái chất thợ, vừa biết cơ khí, vừa biết điện tử nên tôi được giao nhiệm vụ này. Cho đến tận cuối năm 1976, cầu Hiền Lương vẫn là giới tuyến giữa hai miền Nam-Bắc, chỉ ai có giấy phép của Ban Thống nhất Trung uơng mới được qua lại. Trong suốt 12 tháng đó, tôi phải ra vào nhiều lần, lúc thì mang phim ảnh, lúc thì phải ra Đại học Bách khoa học tại chức. Vì ba tôi có nhiều bạn bè ở Ban Thống nhất nên mỗi lần đi lại, tôi lên Quốc Tử Giám làm giấy tờ rất nhanh. (Hồi đó chưa có tệ tham nhũng sách nhiễu như ngày nay, nhưng bệnh khệnh khạng cửa quyền...